Đã bốn đêm qua mất giấc nồng
Vượt trời mưa gió với bão giông
Trắng đêm thao thức vì “ánh sáng “
Ngắm mặt trời lên, đón rạng đông
Áo anh thấm đẫm ướt mồ hôi
Vượt qua đồng ruộng với núi đồi
Đi tìm “ánh sáng “ sao chưa thấy
Đường về nhà thật quá xa xôi
Xa em, lòng đã thấy nhớ thương
Ướt mưa, se lạnh bước trên đường
Nhớ em, anh gắng tìm “ánh sáng “
Để đêm buồn lạnh đỡ vấn vương
Để khi trèo cột điện cao
Lại quên nỗi nhớ dạt dào về em
Lại thêm một buổi trắng đêm
Vì “ánh sáng “ ấy mà thêm nhớ người
Thôi chẳng mộng ước xa xôi
Trời yên, biển lặng thế thôi an lành.
Bùi Việt Anh - Điện lực TP Phúc Yên